Thứ Hai, 24 tháng 5, 2010

Những bài tuyển chọn về sống vui, sống khỏe, sống có ích

DAYVAHOC. Tài sản lớn nhất của đời người là sức khỏe, trí tuệ. Giáo sư Chiêu Hồng Quang, chuyên gia y học hàng đầu của Trung Quốc đã viết bài "Sống 100 tuổi khỏe mạnh không phải là giấc mơ"  nhấn mạnh "Thầy thuốc tốt nhất là bản thân, phương thuốc tốt nhất là thời gian, tình cảm tốt nhất là bình tĩnh, tập luyện tốt nhất là đi bộ". n uống hợp lý; vận động vừa sức, bỏ thuốc lá, giảm rượu bia , cân bằng tâm lý"  là biên pháp  rất đơn giản, không tốn kém tiền bạc mà có thể phòng ngừa rất nhiều bệnh nặng  như giảm bệnh tim mạch 75%, giảm bệnh cao huyết áp 55%, giảm bệnh tiểu đường 50%, giảm bệnh ung thư 33%; Đây là phương thức sống vui, sống khoẻ, dễ áp dụng nhưng  hiệu quả  rất lớn.  


SỐNG 100 TUỔI KHOẺ MẠNH
KHÔNG PHẢI LÀ GIẤC MƠ

GS CHIÊU HỒNG QUANG

Căn cứ vào định nghĩa của Tổ chức Y Tế Thế Giới, trước 65 tuổi được tính là người trung niên, 65 – 74 tuổi được tính là người cao tuổi, 75 – 90 mới được coi là người già, 90 - 120 được tôn vinh là người già cao niên.
Vậy tuổi cho sinh lý của con người thực ra là bao nhiêu? Theo sinh lý sinh vât học , tuổi thọ của động vật có vú gấp 5 - 7 lần thời kỳ sinh trưởng của nó. Thời kỳ sinh trưởng của người tính đến khi cái răng cuối cùng mọc lên (khỏang 20 - 25 tuổi), cho nên tuổi thọ của người ngắn nhất là 100 tuổi, dài nhất là 175 tuổi. Vì vậy, tuổi thọ trung bình của người là 120 tuổi.
Con người ta có thể sống khoẻ mạnh đến 100 tuổi , đó là quy luật sinh vật bình thường. Nhưng tình hình hiện nay thì sao? Người sống thọ phần đông chỉ sống được 70 tuổi, số ít sống được 50 tuổi. Phần lớn ở tuổi 40 đã không khoẻ mạnh, còn 50 tuổi đã có bệnh tim thì 60 tuổi đã chết. Như vậy là đã mắc bệnh sớm 50 năm. Hiện tượng phổ biến của xã hội hiện nay là bệnh tật sớm phát triển và chết cũng sớm hơn. Tôi điều tra tại Bắc Kinh thấy học sinh tiểu học đã bị bệnh cao huyết áp, học sinh trung học đã bắt đầu xơ cứng động mạch. Đó là vấn đề chúng ta cần thảo luận hiện nay.
Tại sao hiện tại đời sống kinh tế phát triển, tiền nhiều, mặt bằng đời sống vật chất nâng cao mà một số người lại chết quá sớm? Có phải hiện nay bệnh tim mạch nhiều, bệnh ung thư, tiểu đường nhiều là do kinh tế phát triển, đời sống giàu sang tạo nên không ? Không ! Quyết không phải. Tôi cho rằng những bệnh này không phải do văn minh vật chất được nâng cao tạo nên mà là do văn hoá tinh thần không đủ, do sự khiếm tri thức lành mạnh tạo nên.
Kinh nghiệm ở nước Mỹ cho thấy: so với người da đen, người da trắng nhiều tiền, đời sống vật chất tốt hơn, nhưng tỉ lệ bệnh cao huyết áp, bệnh tim mạch thấp hơn, tuổi thọ dài hơn. Điều đó nói lên cái gì ? Đó là người da trắng tiếp thu giáo dục sức khỏe tốt, văn minh tinh thần, tri thức bảo vệ sức khoẻ cao. Bây giờ chúng ta bị bệnh ngày càng nhiều, quyết không phải do văn minh vật chất tốt mà là do văn minh tinh thần không cao.
Bây giờ ảnh hưởng đến sức khỏe chúng ta chủ yếu là bệnh gì ? Bệnh tim mạch là số 1: năm 2000, trên thế giới chết vì bệnh tim mạch là 15,5 triệu, chiếm ¼ tổng số người chết trên toàn thế giới. Tổng cán sự Tổ Chức Y Tế Thế Giới cho biết chỉ cần có sự phòng bệnh là có thể giảm bớt ½ số tử vong. Có nhiều bệnh có thể không cho nó phát sinh và có thể tránh được sự chết chóc vì không có tri thức .
Ví dụ có một người bị bệnh tim mạch, bệnh này phải tránh sự nóng vội, không được làm việc nặng. Có một lần ông ta chuyển sách, nhưng sách rất nặng, lẽ ra chỉ nên chuyển mỗi lần 2 - 3 quyển, đằng này ông ta chuyển mỗi lần một bó sách. Do quá sức nên tim ngừng đập. Sau khi cấp cứu, tim được phục hồi nhưng não bị liệt nên ông ta phải sống đời thực vật và mỗi năm tiền thuốc hết 1,5 triệu tệ.
Có một người khác ở Bắc Kinh, mua về 25 kg củ cải trắng. Ông ta tự đưa lên lầu 3 để phơi nắng. Nhưng do tuyết rơi liên tục 3 ngày ông ta sợ củ cải bị hư thối nên đã lên xuống cầu thang nhiều lần để chuyển củ cải. Kết quả là ông ta bị ho ra máu. Ông biết không ổn, vội vàng đến bệnh viện. Thấy nguy kịch chúng tôi phải tiêm thuốc cấp cứu . Một mũi thuốc tiêm chỉ 0,1 g hết 15.000 tệ (0,1 g vàng 10 tệ). Ông phải tiêm bốn mũi, hết 60.000 tiền thuốc, trong khi 25 kg củ cải chỉ hết 6 tệ. Vì cứu 6 tệ củ cải trắng cho khỏi bị hư mà phải chi 60.000 tệ tiền thuốc, lại suýt mất mạng . Nếu qua lớp giáo dục bảo vệ sức khoẻ, biết rằng mình là người bình thường ít vận động thì không được làm việc nặng đột xuất, ông đã tránh được sự cố đáng tiếc trên.
Các nhà khoa học chúng ta còn cường điệu một câu nói: “ Người cao tuổi nên chú ý 3 cái nửa phút và 3 cái nửa giờ”.

BA CÁI NỦA PHÚT 
Khi tỉnh giấc không nên vội vàng bước xuống giường ngay mà nên:
- Nằm trên giường ½ phút cho tỉnh hẳn,
- Ngồi dậy ½ phút trên giường,
- Sau đó bỏ cả hai chân xuống giường ½ phút.
Qua ba cái nửa phút này, không mất một xu tiền nào mà không bị thiếu máu não, tim hoạt động bình thường làm giảm đi những cái ngã chết người, những trường hợp não bị trúng gió v…v… Có một lần nghe tôi giảng bài xong, một cán bộ hưu trí khóc lớn. Tôi hỏi tại sao, ông khóc rất thương tâm và nói: “ Trời ! Hai năm trước đây, đang đêm dậy đi toa-lét, tôi đi hơi vội vã, rặn hơi mạnh, tôi thấy đầu bị choáng. Kết quả là hôm sau tôi bị bán thân bất toại, tôi phải nằm trên giường 8 tháng. Nếu được nghe tiết giảng này sớm, được biết 3 cái nửa phút thì tôi đâu phải nằm 8 tháng trên giường.”
BA CÁI NỬA GIỜ
Buổi sáng dậy vận động ½ giờ như đánh thái cực quyền, đi bộ không dưới 3 km hoặc vận động hình thức khác nhưng nhớ vận động vừa với sức mình;
Buổi trưa ngủ ½ giờ, đó là yêu cầu chung cho mọi người, buổi trưa ngủ được nửa giờ thì buổi chiều làm việc tốt hơn, người cao tuổi lại càng cần ngủ trưa vì thường thức dậy sớm, buổi trưa cần nghỉ ngơi thư giãn;
Buổi tối nên đi bộ ½ giờ thì giấc ngủ của người cao tuổi sẽ ngon hơn và làm giảm xơ cứng cơ tim, cao huyết áp.
Giáo dục sức khoẻ là dùng biện pháp rất đơn giản có thể phòng được rất nhiều bệnh nặng. Chúng ta cần chuyền biến quan niệm, nhận thức rõ ràng rằng hiện nay có rất nhiều bệnh tật , nhưng nếu chúng ta kiên trì phương thức sống mạnh mẽ văn minh thì sẽ không có bệnh. Phương thức đó chỉ gồm có 4 câu 16 chữ sau: Ăn uống hợp lý; Vận động vừa sức; Bỏ thuốc giảm rượu; Cân bằng tâm lý
Bốn câu mười sáu chữ trên làm bệnh cao huyết áp giảm 55%, bệnh tim mạch giảm 75%, bệnh ung thư giảm 1/3, bệnh tiểu đường giảm 50%, bình quân tuổi thọ kéo dài 10 năm, hơn nữa lại không tốn kém tiền bạc , cho nên phương thức sống khoẻ rất đơn giản, hiệu quả rất lớn.
Tại sao phải thay đổi quan niệm ?
          Thời gian 1981-1983 , tôi được cử sang Mỹ nghiên cứu công tác y tế dự phòng, dịp này tôi được đến dự hội nghị tổng kết của một công ty. Giám đốc nói: “Hội nghị năm nay xét cho những người trong độ tuổi 55 - 65 mà10 năm làm việc liên tục không bị bệnh thì được thưởng mỗi người 1 áo thun, 1vợt tennis và một phong thư trong đó có tờ sec, đó là tiền thưởng”. Mọi người vỗ tay rầm rộ. Trong công ty này có hồ bơi, nhà tập luyện có sân chơi tennis, mọi người được cỗ vũ tập luyện nên không ai bị bệnh. Còn khi trở về Bắc Kinh, tôi thấy chủ tịch Công Đoàn, bí thư Chi Bộ của chúng tôi cứ mỗi lần lễ tết đến trước tiên là đi thăm người bệnh. Bệnh càng nặng càng được đến thăm, người khoẻ mạnh thì không được quan tâm, 10 năm anh không bị bệnh thì anh cứ làm việc, không ai để ý đến anh. Công ty này ở Mỹ thì lại quan tâm đến những người khỏe không bị bệnh.
Quan niệm của chúng ta là coi trọng việc chữa bệnh. viện phí 5 - 10 vạn tệ, cán bộ nằm viện thì hàng triệu tệ cũngkhông thành vấn đề nhưng phòng bệnh phí thì một xu cũng không có. Trên thực tếngười ta ước tính phòng bệnh cao huyết áp chỉ một tệ, nhưng điều trị cao huyết áp thì tốn 100 tệ. Tôi điều tra khu vực nông thôn ngoại thành Bắc Kinh, đến nhà dân thì có nhà 7 người mà chỉ có 1 bàn chải đánh răng, kết quả là nhà 7 người thì 4 người bị cao huyết áp. Trên thực tế vệ sinh răng miệng giảm đi nhiều căn bệnh như bệnh xơ cứng động mạch, bệnh tim. Ỡ nước ngoài, vệ sinh răng miệng được coi là quan trọng bậc nhất. Cho nên quan niệm phải chuyển biến từ chữa bệnh sang phòng bệnh.
Sau đây xin nói lại tại sao lại có bệnh xơ cứng động mạch, bệnh ung thư, bệnh tiểu đường. Có hai nguyên nhân: nguyên nhân nội tại là do ai truyền, nguyên nhân bên ngoài là do yếu tố hoàn cảnh. Gây nên bệnh là do ác dụng tương hỗ hai nguyên nhân trên.
Trước tiên nói về nguyên nhân nội tại. Nguyên nhân nội tại là loại do di truyền, là loại xu hướng. Thí dụ, nếu cha mẹ đều huyết áp cao, con 45% huyết áp cao. Nếu cha mẹ huyết áp đều bình thường, con có huyết áp cao không? Cũng có, nhưng chỉ 3,5 %. Như vậy, di truyền là một loại xu hướng. Chúng ta lấy một ví dụ để nói lên ảnh hưởng di truyền. Con thỏ trắng thích ăn củ cải, rau xanh, nhưng nếu từ hôm nay ta bắt đầu cho nó ăn lòng đỏ trứng gà, mỡ heo (lòng đỏ trứng gà có cholesteron cao, mỡ heo là mỡ động vật), 4 tuần sau cholesteron tăng cao, 8 tuần động mạch xơ cứng, sau 12 tuần tất cả các con thỏ này đều bị cao huyết áp. Cũng thí nghiệm ấy làm với vịt Bắc Kinh thì kết quả rất lạ: cholesteron không cao, động mạch không bị xơ cứng, không bị cao huyết áp. Tại sao có sự khác biệt ấy? Đơn giản thôi, vì thỏ là thỏ và vịt là vịt, di truyền không giống nhau. Người cũng thế, tại sao Trương Tam vừa ăn một chút mỡ, cholesteron cao ngay, động mạch bị xơ cứng và bệnh cao huyết áp bị liền, còn Lý Tư ngày nay ăn thịt mỡ cơ thể không việc gì? Vì Trương Tam là mô hình của thỏ, còn Lý Tư là mô hình của vịt. Có người ăn không nhiều để giảm béo nhưng không giảm được, lại có người ăn rất nhiều nhưng không mập lên được, vì loại hình của họ không giống nhau, di truyền không giống nhau được. Một số di truyền là 100%, một số di truyền chỉ là xu hướng. Bệnh cao huyết áp, bệnh tim mạch là xu hướng.
Nguyên nhân nội tại là do tác dụng của bệnh mãn tính không phải là chủ yếu chỉ chiếm 20%, còn 80% là do nguyên nhân bên ngoài tạo thành. Cho nên cơ thể thông qua điều chỉnh nguyên nhân bên ngoài , dùng phương thức sống khoa học (4 câu 16 chữ nói trên) để giảm bớt bệnh tật.

ĂN UỐNG HỢP LÝ 
- Ăn uống hợp lý làm cho bạn không béo cũng không gầy, cholesteron không cao cũng không thấp, máu không đặc cũng không loãng. Ăn uống hợp lý gồm 2 câu với 10 chữ sau :
CÂU 1 : “1” , “2” , “3” , “4” ,“5”.
 “1” : mỗi ngày uống một ly sữa bò
Người Trung Quốc chúng ta ăn uống có rất nhiều ưu điểm nhưng thiếu canxi, sức khoẻ do vậy sẽ như thế nào? Thứ nhất, xương bị đau, người thiếu canxi xương bị loãng, xương sinh gai làm cho đau lưng, vai đau người già đau toàn thân. Thứ hai, bị bệnh gù lưng, còn gọi là lưng rùa, người càng già càng thấp đi và càng sống càng nhỏ lại. Xương giòn khi bị ngã xương dễ gãy. Hiện tượng này xảy ra rất nhiều. Có một bệnh nhân nọ, khi ho đau rất lâu, cuối cùng không ho cũng đau, tưởng bị ung thư. Bác sĩ Xquang phát hiện vì ho nhiều quá nên ôngta bị gãy 3 rẽ sườn. Khi nằm viện, rất lâu ông không trở mình được. Tôi giúp trở mình thì ông bị gãy thêm rẽ sườn nữa, toàn thân ông xương đã bị loãng do thiếu canxi.
Tại sao lại bị thiếu canxi ? Vì mỗi ngày mọi người thường có nhu cầu 800 mg canxi, nhưng trong việc ăn uống chỉ có 500 mg canxi còn thiếu 300mg canxi. Trong một ly sữa bò có 300 mg canxi như vậy vừa bổ sung lượng canxi vừa thiếu. Bắt đầu uống từ khi nào? Uống suốt đời. Sau đại chiến thế giới thứ hai, chính phủ Nhật hằng ngày mỗi bữa trưa cung cấp cho mỗi học sinh trung tiểu học một ly sữa. Chỉ đơn giản có thế mà người Nhật thế hệ này so với thế hệ trước cao hơn, bây giờ cao vượt người Trung Quốc. Người Nhật có câu nói: “Một ly sữa bò chấn hưng cả một dân tộc”. Trẻ con được uống sữa bò sẽ cao hơn, da dẻ mịn màng hơn, mắt và tóc sáng láng hơn, thông minh hơn. Vậy uống sữa vào lúc nào thì tốt? Trước khi ngủ. Vì trẻ con ban ngày không tăng chiều cao, kích tố tăng trưởng ban đêm mới được tiết ra, cho nên trước khi ngủ uống một ly sữa cho thêm một viên C và một viên B phù hợp, em bé không những lớn về chiều cao, tăng trọng và tăng sức đề kháng, bệnh cảm, bênh viêm phổi ,bệnh sốt v…v… cũng không còn nữa, sức khoẻ tốt và lớn một mạch. Nhưng có rất nhiều người Trung Quốc hễ uống sữa là bị tiêu chảy, vậy làm thế nào? Chuyển sang sữa chua. Hoặc uống sữa đậu nành cũng được, nhưng phải hai ly, vì canxi trong sữa đậu nành chỉ bằng ½ trong sữa bò.

“2” : 250 - 350 g hợp chất cacbon (= 600 - 800 g cơm)
Con số này không phải là con số cố định. Công nhân làm việc nặng cần 700-800 gr, những người làm việc nhẹ 600, 500, 200 gr cũng được. Điều chỉnh lượng cơm là phương pháp tốt nhất để điều chỉnh trọng lượng cơ thể. Một bệnh nhân cao 1m49, nặng 90 kg, mỗi ngày ăn 300 gr (riêng tháng đầu mỗi ngày ăn 500 gr), kết quả thể trọng giảm 33 kg trong một năm. Gần đây các nhà khoa học đưa ra phương pháp giảm béo rất khoa học, rất thuận tiện, đó là trước khi ăn cơm cần ăn canh, sức khỏe tốt mà không bị béo phì. Vì khi ăn canh thần kinh phản xạ đến vỏ não, trung khu muốn ăn của vỏ não bị ức chế, lượng thức ăn sẽ giảm đi, ăn chậm lại. Người gầy muốn béo thì ăn canh sau , người béo muốn gầy thì ăn canh trước .
“3”: 3 phần hàm lượng protein cao cấp
Người ta không thể chỉ ăn chay , cũng không nên chỉ ăn toàn thịt . Lượng protein không thể quá nhiều , cũng không thể quá ít. Mỗi ngày 3-4 phần là đủ . Một phần là 100 gr thịt nạc hoặc một quả trứng, 200gr tôm, cá, hoặc 200 gr gà vịt hoặc 50 gr đậu nành . Lượng protein quá nhiều thì chết sớm , vì rất nhiều axit amin từ nước tiểu thải ra ảnh hưởng đến thận. Protein quá nhiều, tiêu hoá không tốt , làm cho độc tố ở ruột quá nhiều. Protein quá ít cũng không được. Các vị pháp sư thường dùng hàm lượng protein không đủ nên hay mắc bệnh thần kinh tổng hợp. Vậy chất đạm nào là tốt nhất? Chất đạm cá là tốt nhất, càng ăn nhiều cá, không bị xơ cứng động mạch, bệnh huyết áp càng ít.
Đạm thực vật nào tốt nhất? Đậu nành có đạm thực vật tốt nhất. Đạm đậu nành không những làm tăng sức khỏe mà đối với phụ nữ rất tốt vì nó làm giảm được các bệnh trong thời kỳ tiền mãn kinh .Rất nhiều phụ nữ nước ngoài 70-80 tuổi sau khi lái xe còn đi bơi. Phụ nữ TQ trước 50 tuổi rất khoẻ mạnh , sau 50 tuổi sức khỏe giảm xuống vì có bệnh tiền mãn kinh, huyết áp thường lên xuống không ổn định, hay hồi hộp, ra mồ hôi, tính khí không bình thường, béo ra, huyết áp cao, loãng xương và rất nhanh chóng trở thành người già. Vì chúng ta không được bổ sung kích tố nữ, chất này có nhiều trong đậu.
 “4”: có tinh , có thô, có ngọt, có nhạt
Ăn 3, 4, 5 bữa nhưng 7 - 8 phần no
Lương thực tinh, thô ăn phải xen kẽ, một tuần ăn 3 - 4 lần lương thực thô như ngô khoai mì. Lương thực thô và tinh ăn xen kẽ rất tốt. 3, 4, 5 bữa là chỉ số lần ăn trong ngày , tôi muốn nhấn mạnh và xin mọi người nhớ là khi ăn nhất định chỉ ăn 7 - 8 phần no. Nhớ và thực hiện được câu này là kéo dài tuổi thọ .
Các nhà khoa học Mỹ đã làm thí nghiệm trên 100 con khỉ, cho thấy : nhóm 50 con ăn 7 - 8 phần no cơ thể không béo, mạnh khỏe, thần kinh khỏe, sau 10 năm chỉ chết 12%, trong khi nhóm đối chứng được ăn no thì béo lên, gan nhiễm mỡ nhiều, bệnh tim mạch nhiều, cao huyết áp nhiều, chết 50% .
Một chuyên gia nổi tiếng người Mỹ nói: “Thế kỷ 21 sắp đến rồi, chúc mọi người mạnh khỏe, tôi gửi đến mọi người hai câu có giá trị như thuốc vậy: “ăn 7 - 8 phần no” và “lên lầu đi bộ”.”
Thứ nhất , ăn 7 - 8 phần no, ý nói anh nên rời bàn ăn lúc bụng vẫn thấy đói, còn muốn ăn thêm;
Thứ hai, lên lầu đi bộ, ý nói bình thường anh đi bộ ra bên ngoài thì lên lầu không nên đi thang máy mà cũng nên đi bộ lên. Đi bộ là vận động tốt nhất, vận động thường xuyên là phòng bệnh tiểu đường, bệnh tim mạch và bệnh cao huyết áp.
 “5”: 500 g rau và trái cây
Cái đau khổ nhất của nhân sinh là ung thư, nhất là ung thư giai đoạn cuối. Làm thế nào không bị ung thư ? Biện pháp phòng bệnh ung thư tốt nhất là dùng rau tươi và trái cây.
Tác dụng đặc biệt của rau tươi và trái cây giảm trên ½ bệnh ung thư. Ở Hà Nam có huyện Lâm là nơi ung thư đường tiêu hóa nhiều nhất trên thế giới. Sau này trong khẩu phần ăn được bổ sung một số rau tươi và trái cây thì bệnh ung thư đường tiêu hóa giảm đi rõ rệt. 500 g rau và trái cây = 400 g rau và 100 g trái cây.
Ăn thường xuyên như vậy là phòng bệnh ung thư tốt nhất.

CÂU 2: ĐỎ, VÀNG, XANH, TRẮNG, ĐEN
“Đỏ”: rau quả có màu đỏ
Đỏ là mỗi ngày ăn một trái cà chua. Tôi thấy ngồi ở đây các đồng chí nam nhiều hơn, xin nhắc nhỡ các đồng chí nam mỗi ngày ăn một trái cà chua, u tiền liệt tuyến giảm 45%. Cà chua chín càng tốt vì cà chua có chất hoà tan được mỡ. Thứ hai là nếu người khỏe mạnh không có bệnh, không có mỡ trong gan, không có bệnh huyết áp , mỗi ngày ăn một trái cà chua, ớt đỏ, uống một lượng ít rượu nho hoặc một chút rượu gạo cũng có thể phòng bệnh xơ cứng động mạch. Nhưng nhớ là không được uống nhiều, uống không quá 50-100cc.
 “Vàng”: rau quả có màu vàng
Ăn uống của người TQ như vừa nói trên thường thiếu canxi và vitamin A. Thiếu canxi và vitamin A trẻ con dễ bị cảm sốt, trung niên bị bệnh u xơ cứng động mạch, người già bị hoa mắt thị lực kém. Bổ sung vitamin A làm cho trẻ tăng sức đề kháng, người già không bị hoa mắt, võng mạc tốt. Vitamin A ở đâu có nhiều? Trong cà rốt, dưa hấu, bí đỏ, ngô vàng, ớt đỏ. Nói cách khác trong các loại rau quả có màu đỏ và vàng đều có nhiều vitamin A .
“Xanh” : nước trà xanh
Trong các thức uống nước trà là tốt nhất. Trong nước trà uống nước lá trà xanh là tốt nhất vì trong nước lá trà xanh có loại có thể kháng được vật có gốc oxy tự do, giảm lão hoá. Cho nên càng uống nước trà xanh càng thọ lâu, giảm xơ cứng động mạch, giảm u trong cơ thể là điều đã được khẳng định.
“Trắng”: bột yến mạch trắng
Yến mạch là một loại lương thực rất tốt. Hằng ngày mỗi bữa sáng ăn một bánh bao yến mạch rất tốt. Dùng một lạng yến mạch cho nước sôi vào nấu cháo rất dễ dàng, rẻ tiền hơn dùng thuốc giảm mỡ mà hiệu quả lại tốt hơn. Đặc biệt ăn cháo yến mạch giảm bệnh tiểu đường, giảm cholesteron, giảm mỡ trong gan, giảm béo rất tốt . Ăn cháo  yến mạch còn nhuận tràng, rất tốt đối với người già .
“Đen”: mộc nhĩ đen
Mộc nhĩ đen là loại tốt nhất vì nó có thể làm giảm độ nhớt trong máu . Sau khi ăn mộc nhĩ đen, máu trở nên loãng, tránh được bệnh huyết áp, bệnh tắc nghẽn mạch máu não. Rất nhiều người già bị mất trí, kì thực, mất trí và bán thân bất toại có gì khác nhau ? Bán thân bất toại là do một mạch máu lớn bị tắc đột ngột, bị vỡ làm xuất huyết não. Còn bệnh mất trí là do một vi huyết quản bị tắc dần dần làm cho bộ nhớ của não không còn nữa, hiện tượng này là do độ nhớt của máu quá cao tạo thành. Ăn mộc nhĩ đen ngày 5-10 g (1/2 kg trong 50 ngày), dưới hình thức ăn canh hoặc ăn rau đều được.
Có lần tôi khám bệnh cho một giám đốc xí nghiệp Đài Loan, ông này rất giàu, bị bệnh tim mạch, máu bị nghẽn trong huyết quản cần phải sang Mỹ làm phẫu thuật cầu nối tim. Khi tới nơi vì bệnh viện quá đông bệnh nhân nên được hẹn nửa tháng sau quay lại. Sau nửa tháng bệnh nhân quay lại chụp X quang động mạch tim, 3 động mạch đều thông. Bác sĩ cho về và hỏi ông đã chữa trị bằng cách gì, ông trả lời: “chỉ dùng phương pháp: nấu 10 gr mộc nhĩ đen + 3 lát gừng + 100 gr  thịt nạc + 5 quả táo tàu với 6 bát nước sắc còn hai bát , cho thêm chút bột ngọt và một chút muối, ngày uống hết và uống liên tục trong 45 ngày, bệnh tắc nghẽn máu não sẽ hết”
VẬN ĐỘNG VỪA SỨC
Ánh sáng mặt trời, không khí, nước và vận động là khởi nguồn của sinh mệnh và sức khỏe.
Hình thức vận động nào là tốt nhất? Đi bộ là vận động tốt nhất. Đi bộ có thể phòng bệnh xơ cứng động mạch, có thể làm cho động mạch từ xơ cứng sang mềm mại. Trong tập luyện thì đi bộ đối với bệnh huyết áp, bệnh cholesteron, bệnh béo phì đều rất tốt.
Vận động quá sức rất nguy hại. Đi bộ phải đi cho vừa sức. Đi như thế nào thì tốt? Nhớ kĩ 3 chữ: 3, 5, 7. “3” là một lần đi bộ 3 km hết khoảng trên dưới 30 phút. “5” là tuần lễ vận động ít nhất 5 lần. “7” là vận động cho vừa sức: tuổi của bạn + nhịp đập tim = 170
Thái cực quyền là một môn vận động rất tốt. Đây là một môn tập luyện có sự kết hợp giữa âm và dương, môn này có thể cải thiện được hệ thống thần kinh và rất quan trọng là cải thiện sự cân bằng công năng. Ngưởi Mỹ đã làm thí nghiệm đối chiếu giữa luyện tập thái cực quyền và luyện tập bằng dụng cụ trong phòng. Kết quả so sánh: nhóm tập thái cực quyền cân bằng cộng năng tốt hơn, đi không bị ngã, bệnh gãy xương giảm 50%. Qua thí nghiệm khoa học trên, chúng ta rút ra: cần vận động với hai môn đi bộ và thái cực quyền.

BỎ THUỐC (LÁ) GIẢM RƯỢU 
Hút thuốc lá là không tốt, chúng ta không cần bàn tới nữa. Nếu bỏ được thuốc, các đồng chí nhất định nên bỏ ngay. Còn nếu chưa bỏ ngay được thì một ngày không được hút quá 5 điếu. Hút không quá 5 điếu 1 ngày thì mức nguy hại có hạn, nếu vượt quá 5 điếu thì mức nguy hại tăng gấp bội.
Rượu có thể uống được chút ít không quá 50 - 100 cc mỗi ngày. Uống nhiều rượu thì bất lợi. Có một thống kê: 50% tội phạm trong nhà lao, 40% sự cố giao thông, 25% người bệnh có liên quan đến rượu. Uống chút ít rượu có thể là bạn của sức khỏe, còn uống nhiều sẽ là tội phạm.

CÂN BẰNG TÂM LÝ
:
Hôm nay tôi muốn giới thiệu với các bạn vấn đề quan trọng nhất là cân bằng tâm lý, đó là biện pháp quan trọng, là chiếc chìa khóa vàng để bảo vệ sức khỏe cho chúng ta. Tác dụng của cân bằng tâm lý vượt hẳn mọi tác dụng tâm lý khác.
Ở Bắc Kinh có rất nhiều cụ già sống khỏe mạnh trên 100 tuổi. Họ đã sống khỏe mạnh như thế nào? Ăn ngon hay có nhiều tiền? Không phải. Những người già sống khỏe mạnh rất lạ, có người đi ngủ sớm và dậy sớm, nhưng cũng có người ngủ muộn và dậy muộn, có người nói họ không hay ăn thịt mỡ, có người nói người già sống khỏe mạnh không hút thuốc, nhưng cũng có người vẫn hút, có người không uống trà, có người hay uống trà. Cuộc sống quả là muôn màu muôn vẻ. Nhưng có điều mà các cụ già khỏe mạnh đều giống nhau, đó là ai cũng sống thoải mái nhân hoà, lương thiện không có người nào tâm địa hẹp hòi ích kỷ, thô bạo nham hiểm. Tại sao vậy? Vì sống hẹp hòi ích kỷ thô bạo thì không thể nào sống đến 100 tuổi, giỏi lắm là 50 -  60 tuổi đã chết rồi , không chết sớm vì ung thư thì cũng chết sớm bởi các bệnh tim mạch. điều thứ hai là chẳng có cụ già cao tuổi nào lười biếng, người thì rất thích làm việc, người thì thích vận động tập luyện. Điều đó rất phù hợp với châm ngôn người Anh: không có người nào trường thọ mà lười biếng.
Tại sao cân bằng tâm lý lại quan trọng đến như vậy? Chúng ta nói xơ cứng động mạch phải mất mấy năm mới làm cho huyết quản tắc nghẽn lại. Thường ở độ tuổi 40 - 50 trở lên, mỗi năm huyết quản hẹp lại khoảng 1 - 2%, nếu bạn hút thuốc hoặc bị cao huyết áp, máu nhiễm mỡ v…v… thì tốc độ ấy lên đến 3 - 4%, nhưng nếu bạn nổi giận thì có thể chỉ trong một phút, động mạch thu hẹp đến 100%, lúc đó chỉ có chết. Tình cảm có tác động ghê gớm như vậy.
Theo báo cáo của Mỹ, có người đàn ông 53 tuổi khi đi làm về đẩy cửa vào nhà thấy vợ, con cãi nhau, chửi nhau thậm tệ , anh ta định khuyên vài câu nhưng không kịp mở miệng, đứa con trong cơn thịnh nộ đã cầm dao ăn hoa quả đâm một nhát vào tim bà mẹ từ trước ngực qua sau lưng, làm bà mẹ chết ngay tại chỗ, người cha thấy vậy cũng ngã xỉu chết luôn. Đưa ra pháp y giải phẫu, thấy người đàn ông bị xơ cứng động mạch, các mạch máu vẫn trơn tru không bị tắc nghẽn. Nhưng tại sao lại chết ? Đó là do động mạch co giật tắc nghẽn, cả trái tim cũng ở trạng thái co lại, không giãn ra được.
Báo chí còn đăng ở Ai Cập có vụ một bác sĩ thiếu tinh thần trách nhiệm, bệnh nhân hôn mê, đồng tử giãn to, cho rằng bệnh nhân đã chết, đưa xuống nhà xác. Khi ở nhà xác, bệnh nhân tỉnh lại, thấy mình nằm trong quan tài, sợ quá dùng hết sức đội nắp quan tài bò ra. Đang trong lúc một chân bò ra ngoài, một chân còn ở trong quan tài thì có một hộ lý đẩy cửa nhà xác bước vào. Vì không bao giờ nghĩ có chuyện như vậy nên vừa nhìn thấy có người từ trong quan tài bước ra với dáng tiều tụy đau khổ đến như vậy, người hộ lý chỉ kịp hét lên hai tiếng định chạy ra ngoài nhưng không kịp, đã ngã xuống chết tại chỗ. Ngược lại bệnh nhân kia lại được cứu sống. Tòa án xử phạt người bác sĩ 3 năm tù vì tội không làm tròn chức vụ.
Có lúc chỉ một lời nói cũng có thể lấy đi một sinh mạng của con người. Ở bệnh viện chúng tôi, thứ bảy mới được thăm bệnh nhân. Có một bà vợ đến thăm chồng, tay xách nải chuối, dưa hấu, đủ thứ, rất phấn khởi, song chỉ vì một câu nói của bà vợ mà ông chồng suýt mất mạng. Bà ấy kể lại tối hôm qua đài truyền hình đưa tin trong sự biến ở Đông Âu năm 1989, ông Chiôtxaixưkhôt đã bị bắn chết. Ông chồng cho rằng như vậy là bừa bãi, bà vợ thì bảo: “Bắn chết là đáng”. Hai vợ chồng tranh luận về cái chết của ông Chiôtxaixưkhôt, kết quả là chưa đầy 3 phút tranh luận, ông chồng bỗng thấy ngực đau nhói, mặt tái nhợt, toát mồ hôi đầy người. Thấy tình hình như vậy, bà vợ vội tìm bác sĩ đến đo điện tâm đồ thì toàn bộ cơ tim đã cứng. Khẩn trương cấp cứu, đưa qua phòng giám hộ , nửa giờ sau được phục hồi trở lại. Hôm ông chồng xuất viện, bà vợ tặng cho bệnh viện chúng tôi một lá cờ cảm ơn cứu mạng và nói : “Tôi biết tác hại của cái giận đến mức nào rồi, tôi có thể hứa với các anh là ông Chiôtxaixukhôt sau này có bị chết bắn hay như thế nào vợ chồng tôi cũng không quan tâm đến nữa, ông ấy nói sao tôi nghe vậy, thế là ổn” .
Sự thay đổi tình cảm quả là rất ghê gớm. Có một vị giáo sư vì tức giận với một cậu sinh viên, đã nói: “Bây giờ giới trẻ tốt cũng nhiều nhưng không nghe lời thầy giáo cũng lắm. Chưa tốt nghiệp mà anh đã ăn nói chả ra sao, vô lễ đến thế!”. Vị giáo sư tức giận đập bàn, đứt mạch máu não, bán thân bất toại, đi không được, ngồi cũng không xong, cố víu lấy caí bàn nhưng cũng không kịp, đã ngã vật xuống. Cậu sinh viên đứng dậy, chỉ vào giáo sư và nói: “Tôi nói cho ông biết :pháp luật đã quy định là làm cho người tức giận mà chết không bị phạm pháp”. Nói xong rồi bỏ đi. Tôi không bàn đến đạo đức của cậu sinh viên này, chỉ nói rằng người già mà tức giận là không nên. Cáu giận, huyết áp sẽ tăng nhanh đột ngột.
Chúng tôi đã theo dõi một bệnh nhân chỉ vì một con muỗi mà huyết áp tăng lên nghiêm trọng. Ông ta từ nước ngoài mới về nước , đi du lịch ở Thẩm Quyến, đến 10 giờ tối chuẩn bị đi ngủ. Trong màn có một con muỗi. Một ông già 60 tuổi đi đập muỗi đâu có dễ. Mãi cho đến 4 giờ sáng con muỗi mới bị đập chết. Ông ấy nghĩ hãy nằm thêm nửa giờ nữa xem có còn con muỗi nào nữa không. Sau nửa tiếng, thấy yên ổn, ông mới bắt đầu ngủ, nhưng vì đã quá giấc nên nằm mãi không ngủ được. Ông uống thuốc hạ huyết áp. Bình thường huyết áp của ông chỉ 120, nhưng đến hồi sáng đo lại lên đến 196. Bác sĩ bảo ông có thể uống thêm thuốc. Ông uống tăng gấp đôi không hạ, tăng tiếp đến 8 lần mà vẫn không hạ, phải đưa nhanh đến bệnh viện để xử lý. Lúc đó huyết áp mới từ từ hạ xuống, tuy chưa xuất huyết não nhưng mũi đã chảy máu.
Vấn đề tình cảm này quả đã gây ra nhiều chuyện bất ngờ. Trạng thái tâm lý con người rất quan trọng, mắc bệnh và phục hồi sức khỏe tùy theo từng người, không giống nhau. Có người dễ mắc bệnh nhưng có người không dễ mắc bệnh chút nào, điều đó quan hệ mật thiết đến tâm lý. Bệnh tật chúng ta chịu ảnh hưởng rất lớn của tâm lý. Ở Đông Bắc có một bệnh nhân 38 tuổi, bị đau ở vùng ngực, đi siêu âm, bác sĩ bảo: “ không xong rồi, ở trong gan anh có một khối u đã lớn 7cm”. Vừa nghe thấy thế, anh ta mặt mày tái nhợt, ngã vật xuống đất, đứng không nổi, chân run lẩy bẩy. Về nhà, ăn ngủ không được, con mới 8 tuổi, mình chết ai nuôi nó đây? Càng nghĩ lại càng không ngủ được, lại càng đau, lại phải đến phòng y tế để xin thuốc. Bác sĩ ở đây rất tốt, quan tâm dến hoàn cảnh của anh, khuyên : “Ung thư gan giai đoạn cuối tôi cũng không có cách nào để chữa, nhưng tôi có cách: anh muốn ăn gì thì cứ ăn, thích chơi gì thì cứ chơi”. Tình trạng ấy kéo dài đến cuối tháng, anh ta chỉ còn da bọc xương, không ngồi dậy được. Chủ tịch công đoàn mang các thứ đến thăm, động viên an ủi anh ta và hỏi anh ta có nguyện vọng cuối cùng gì. Anh ta trả lời:
- Chẳng có gì nữa, đối với tôi , điều đáng tiếc nhất là chưa được nhìn thấy Thiên An Môn. Tôi muốn được nhìn thấy nó, có chết cũng yên tâm.
Chủ tịch công đoàn thấy anh cũng khá giác ngộ bèn nói :
- Được, để đưa anh đi xem Thiên An Môn.
- Tôi đi không nổi.
- Đừng lo, tôi có cách.
Chủ tịch công đoàn cử 4 anh thanh niên khiêng anh ta lên xe lửa đi thăm Bắc Kinh, Thiên An Môn. Đã đến lúc phải trở về, có người nói: “Đã đến Bắc Kinh rồi thì xem có bác sĩ nào giỏi, có cách nào hãy đến khám xem”. Kết quả là đến một bệnh viện ở Bắc Kinh, có một giáo sư là bạn của tôi chuyên nghiên cưú viêm gan siêu vi B khám cho anh ấy. Khám xong anh ấy hỏi:
- Tôi bị bệnh gì?
- Anh không có bệnh gì cả.
- Đùa! Sao tôi lại không có bệnh? Tôi đau gan, sắp chết đấy!
- Anh dọa tôi đấy à ?
- Sao lại dọa ?
- Trường hợp này rất nhiều.
Có rất nhiều người túi nang sưng phồng giống như anh vậy, bị chẩn đoán là ung thư, hoảng sợ cho là mình mắc bệnh, kết quả tinh thần suy sụp, nhưng trên thực tế là chẳng có bệnh gì cả.
Bác sĩ đã giải thích với anh ấy như vậy. Bốn thanh niên khiêng anh ấy đi nghe nói vậy cũng rất phấn khởi, nói:“Anh không có bệnh chúng tôi còn khiêng anh làm gì?”. Bác sĩ bảo anh ta: “Tình trạng anh như vậy, tôi chứng minh cho anh thấy, tôi sẽ chịu trách nhiệm, anh yên tâm đi”. Điều đó làm cho anh ngày càng nhận thức ra. Trở về Đông Bắc, anh ăn được, ngủ được và đi làm trở lại bình thường. May mà anh ấy muốn đi xem Thiên An Môn, nếu không thì đã thành nắm xương tàn rồi.
Tác dụng ám thị cũng rất ghê gớm. Thế nào là tác dụng ám thị? Ví dụ như bác sĩ chữa bệnh cao huyết áp, cấp cho bệnh nhân một loại thuốc viên nang rất đẹp, một nửa màu vàng, một nửa màu xanh và nói : “Đây là thuốc nhập từ Mỹ về, rất tốt. Anh uống đi, tuần sau đến kiểm tra lại”. Thực ra viên thuốc ấy bên trong toàn là tinh bột, nhưng qua tuần sau rất nhiều bệnh nhân đến kiểm tra huyết áp đều khôi phục ở trạng thái bình thường, ít đau và ngủ rất tốt. Sau khi phẫu thuật cắt dạ dày thường rất đau không chịu nổi nên phải tiêm cho bệnh nhân một mũi “moocphin”. Hễ tiêm là 40% thấy hết đau, thực ra thuốc giảm đau đó là muối sinh lý. Tiêm thuốc moocphin thật thì chỉ có 95% bệnh nhân không đau, còn 5% vẫn kêu đau.
Người Mỹ chữa bệnh ung thư chữa từng người một nên bệnh nhân chết nhanh. Vậy chữa như thế nào thì tốt? Chữa theo từng nhóm tổ, các bệnh nhân ung thư cứ 7 - 8 người mỗi tuần đến chữa một lượt. Họ ngồi lại với nhau, trao đổi trò chuyện tán gẫu với nhau, trong tâm lý có gì khó chịu đều nói ra hết để cùng nhau tương trợ động viên lẫn nhau. Điều trị từng tổ nhóm như vậy, tình cảm của mọi người rất tốt, kết quả là tác dụng phụ do hoá trị rất ít, tỉ lệ chết giảm thấp. Họ đã thành lập “câu lạc bộ chống ung thư”, sau đó đã tổng kết kinh nghiệm tại sao bác sĩ nói chỉ sống thêm được nửa năm mà hai mươi năm sau có người vẫn còn sống. Chưa một ai trong số họ nói đã dùng thuốc tốt kéo dài tuổi thọ mà họ đều nói có cuộc sống tình cảm rất vui vẻ thoải mái, tràn đầy niềm tin, hi vọng nào tương lai, chẳng sợ việc gì. Tâm lý tâm thái cân bằng , gia đình hoà thuận đầm ấm, cơ quan đoàn thể mọi người quan tâm, đó là điều quan trọng, còn thuốc là thứ yếu.
Thưa các bạn, trạng thái tâm lý phấn chấn là chống ung thư tốt nhất. Trên thực tế, một con người có tâm lý cân bằng, bệnh gì cũng không dễ mắc, nếu có bệnh cũng nhanh chóng khỏi. Bất cứ bệnh nào cũng đều như thế, tác dụng tâm lý này vô cùng mạnh mẽ, có khi mạnh đến mức không tưởng tượng được.
Gần đây, chúng tôi có một bệnh nhân bị tắc nghẽn động mạch tim và nhiều vùng khác cũng bị tắc nghẽn, thành tâm thất có u, lại có cả cục máu đông. Bác sĩ bảo với ông ta là hết cách rồi, chỉ còn một tia hy vọng là lên Bắc Kinh đến bệnh viện An Trinh làm phẫu thuật nối cầu quán mạch, nong mạch và cắt bỏ u đi. Tôi đã khám cho ông ta và nói: “Anh muốn làm cũng được, nhưng phải làm một thí nghiệm xem cơ tim có còn sống hay không. Nếu cơ tim còn sống thì việc bắt cầu có hiệu quả, còn cơ tim đã chết thì có bắt cầu cũng không có hiệu quả”. Thí nghiệm cho thấy cơ tim đã chết. “Thế là hết”, ông ta nói như vậy.
Thật là may mắn hôm đó chúng tôi có bài giảng về sức khỏe (mỗi tháng giảng một lần). Ông ta đã nghe bài giảng này và nói: “Nghe bài giảng này hơn là đọc sách mười năm. Cả đời tôi làm giám đốc ngân hàng, chẳng biết gì đến sức khoẻ. Bây giờ tôi mới biết 4 hòn đá tảng cho sức khỏe của chúng ta quả là quá tốt”. Sau đó vị giám đốc ngân hàng này về nhà tự tổng kết thành 4 câu:
- Câu thứ nhất : quên quá khứ đi. Trước đây ăn trên ngồi trước, cơm bưng nước rót, tiền hô hậu ủng… bây giờ không làm việc nữa mà vẫn còn nghĩ đến, tâm lý thấy khó chịu, nên quên quá khứ đi.
- Câu thứ hai : không nhìn hiện tại. Giám đốc ngân hàng bây giờ so với mình trước đây còn oai phong lẫm liệt hơn, càng so sánh càng thấy tức nên không nhìn hiện tại nữa.
- Câu thứ ba: hưởng thụ hôm nay. Hàng ngày dưỡng lão, chăm sóc cây hoa, nghe đài…
- Câu thứ tư : hướng tới ngày mai. Trái tim tôi bảo dưỡng tốt, tôi có thể sống đến hơn 90 tuổi.
Nghĩ vậy, ông rất phấn chấn. Nhờ vậy, sau 2 năm, kiểm tra lại bệnh, chụp phim thấy tim ông nhỏ lại khá nhiều. Đồng chí chủ nhiệm khoa phóng xạ nói: “nhầm rồi. Cầm nhầm phim rồi”. Tôi bảo: “nhầm đâu, nếu cần thì chụp lại”. Đây là một trường hợp hiếm có. Tim thường chỉ càng ngày càng to ra, làm sao có thể nhỏ lại như thế được, quả là lần đầu tiên tôi gặp. Làm siêu âm, thấy tim nhỏ lại rất rõ, chức năng tim được cải thiện tốt, huyết tan không còn nữa, hiện nay ông ấy sống rất khỏe, ngày ngày đều leo núi.
Viện khoa học quốc gia có một viện sĩ nổi tiếng. Một hôm có người báo ông tin một người bạn của ông đã chết. Người đó là thư ký của ông trước đây, là người bạn thân thiết đã làm việc cùng ông mấy mươi năm, nay đột ngột chết, ông vô cùng thương tiếc, xót xa. Đến tối nhà khoa học này cũng chết luôn.
Mối quan hệ giữa trạng thái tâm lý đối với sự phát sinh và phát triển bệnh rất lớn. Con người chỉ cần có một trạng thái tâm lý tốt sẽ có một khả năng kháng bệnh rất lớn, sức đề kháng rất mạnh, nhưng nếu tinh thần suy sụp thì coi như đã hết. Vì vậy, ổn định tâm thái rất quan trọng.Vậy làm sao có thể giữ được ổn định tâm thái? Có 3 câu nói : “Đối xử với mình đúng đắn. Đối xử với người khác đúng đắn. Đối xử với xã hội đúng đắn”.
Một con người muốn tâm thái ổn định phải đối xử đúng đắn với bản thân mình, đem tọa độ nhân sinh của mình đặt đúng vị trí, đúng tiêu chuẩn không nên vượt quá, cũng không nên tự ti. Ngoài ra, đối xử với người khác, với xã hội cũng phải đúng đắn, phải luôn luôn có tấm lòng cảm kích với xã hội. Có hai thái độ đối với xã hội : lạc quan, tích cực và bi quan, tiêu cực. Chỉ cần lạc quan, tích cực nhìn xã hội thì thấy xã hội này rất tốt đẹp. Còn nếu bạn dùng thái độ bi quan tiêu cực để đánh giá xã hội thì xã hội này thật đáng sợ. Ngày nay đã mở cửa đổi mới, rất nhiều lợi ích đang điều chỉnh, những sự việc chưa ổn định, chưa cân bằng đang còn nhiều. Nếu bi quan thì hằng ngày có thể bị bực tức, cáu gắt từ sáng đến tối, mỗi việc đều có thể làm cho bạn tức đến chết được. Còn ngược lại, nếu lạc quan thì, nói thực với bạn, thời kỳ này là thời kỳ tốt nhất từ khi Đảng cộng sản được thành lập cho đến nay. Nền kinh tế, chính trị, quân sự, ngoại giao, đời sống nhân dân từ trước đến nay chưa bao giờ tốt hơn hiện tại. Nếu bạn muốn phấn chấn lạc quan nhìn xã hội thì hãy xem tivi, nghe phát thanh, hằng ngày đều có những tin tức hay bạn tha hồ vui vẻ từ sáng đến tối. Cho nên có nhà triết học đã nói : “Cuộc sống giống như một cái gương. Bạn cười nó cũng cười, bạn khóc nó cũng khóc”.
Có một vị giáo sư nổi tiếng ở một trường đại học nổi tiếng sống rất khổ sở. Hai người con của họ, sau khi đỗ thạc sĩ và tiến sĩ đều ở lại Mỹ, như vậy thì tốt quá đi chứ ? Một hôm ông giáo sư bước xuống cầu thang đến bậc cuối cùng chẵng may bị trượt chân ngã. Vì dùng tay đỡ nên bị gãy xương cánh tay. Bà vợ già yếu không thể giúp ông được, phải thuê một người giúp việc. Người giúp việc lại không biết  làm việc, bệnh tật lâu ngày, ông giáo sư lại sinh thêm bệnh mới không đi tiểu được, phải cắm ống dẫn tiểu. Ở nhà chỉ cô quạnh hai vợ chồng già, con cái đều ở Mỹ, tốt thì tốt thật nhưng không chịu về nước, chỉ đến ngày lễ Noel gửi về tấm thiệp, thế là xong, thật là khổ, trạng thái tinh thần không tốt.
Ngược lại, ai là người hạnh phúc, phấn khởi ? Bác xích lô ở cạnh nhà. Nhà của bác ấy chỉ là nhà cấp 4, nhưng sáng sớm ngủ dậy, hai tay xách hai lồng chim đi ra công viên, vừa đi vừa nghêu ngao mấy câu cải lương, lúc về nhà nhấm nháp một bát sữa đậu nành và hai cái quẩy thật vui, thật thoải mái. Con trai của bác ấy không đậu thạc sĩ tiến sĩ gì, chỉ tốt nghiệp phổ thông cơ sở, ngồi sửa xe đạp ở bên kia đường, còn cô gái bán xì dầu cũng ở gần đó, cho nên chúng thường xuyên đến thăm bố mẹ, có ấm đầu sổ mũi cả nhà đều quây quần thăm hỏi nhau, khi thì mua hoa quả, khi thì mua kẹo bánh, cả nhà cha mẹ con cái chuyện trò vui vẻ. Người lớn thì kể chuyện “ngày xưa cả đến bột ngô tôi cũng còn chưa được ăn, nhưng bây giờ không những được ăn hoa quả mà còn được điểm tâm nữa…” không khí gia đình thật vui vẻ ấm cúng, chẳng có điều gì phàn nàn, con cũng có, cháu cũng có, thật là hiếu thảo.

Hạnh phúc, vấn đề đó không có một tiêu chuẩn tuyệt đối nào cả, vì vậy chúng ta phải làm cho tâm thái cân bằng. Những năm 70 tặng quà cho nhau thì tặng quà gì? Quà điểm tâm. Những năm 80 tặng quà là tặng thuốc bổ, thập niên 90 là hoa quả tươi. Ở các phòng bệnh nhân của tôi, họ đều tặng hoa tươi, chăng có ai tặng quà điểm tâm nữa. Vào thế kỷ 21, quà tặng là sức khỏe. Làm sao có thể tặng sức khỏe được ? Hãy tặng nhau “dưỡng tâm bát chân thang” là thang thuốc tốt nhất cho sức khỏe. Thang này gồm có 8 vị:
- Vị thứ nhất là một tấm lòng nhân ái. Không giàu lòng yêu mến xã hội, yêu mến con người thì không thể làm người được.
- Vị thứ hai là tấm lòng lương thiện. Có tấm lòng lương thiện thì hay giúp đỡ người khác.
- Vị thứ ba là chính khí.
- Vị thứ tư là lòng khoan dung. Khoan dung phải nhiều hơn chính khí, vì con người đều không phải là thánh hiền, còn nhiều điều chưa đủ, nên bạn cần khoan dung, độ lượng đối với ngườikhác.
- Vị thứ năm là lòng hiếu thảo. Chúng tôi đã làm cuộc điều tra và thấy đối với người cao tuổi, yếu tố ảnh hưởng mạnh nhất đến hạnh phúc không phải là tiền tài, địa vị mà là có con cái hiếu thảo ở bên cạnh. Con cái không hiếu thảo thì có nhiều con cũng chẳng ích gì. Có lần tôi gặp một ông giám đốc ở Hồng Kông, ông ta hỏi tôi : “Các anh chọn cán bộ, chọn người như thế nào?”. Tôi trả lời : “Ở Hồng Kông là xã hội tư bản, tiêu chuẩn chọn người phải là biết ngoại ngữ, giỏi vi tính…”. “Không phải – ông ta nói – tôi chọn người, tiêu chuẩn quan trọng nhất là xem họ có hiếu không. Nếu người ấy cả đến cha mẹ mà họ không hiếu thảo thì làm sao họ có thể tốt với mình ? Phàm là người có hiếu thảo đều là người tốt, họ không làm điều vi phạm đạo đức vì họ hiếu thảo với cha mẹ, họ sẽ rất tốt.”
- Vị thứ sáu là sự thật thà đúng mực. Con người cũng không thể quá thật thà, quá thật thà hoá ra đần cũng không nên. Nhưng không thật thà cũng không được. Thật thà phải xem tình hình, đúng lúc, đúng mực.
- Vị thứ bảy là sự cống hiến không hạn chế, càng nhiều càng tốt.
- Vị thứ tám là không cần báo đáp.
Đem 8 vị thuốc ấy cho vào “chảo khoang tâm” sao vàng nhỏ lửa từ từ không bị cháy (tức là từ từ suy ngẫm), sau đó cho vào “cối công bằng” nghiền kĩ, nghiền càng nhỏ càng tốt, “tam tư vi mạc, đạm bạc vi dẫn”, làm việc cần phải “tam tư' và cần “đạm bạc” bình tĩnh, dùng nước“hoà khí” để uống. Chọn ngày trăng thanh gió mát, sớm tối chia làm hai lần uống, có thể tịnh hoá tâm linh, thăng hoa nhân cách, vật ngã hưởng vong, vinh nhục bất kinh.
Dưỡng tâm bát chân thanh có 6 công dụng:1) làm người trung thực ; 2) làm việc chăm chỉ ; 3) cống hiến xã hội ; 4) hưởng thụ cuộc sống ; 5) kéo dài tuổi thọ ; 6) tiêu diệt khứ họa.
Tôi nghĩ rằng muốn cân bằng tâm lý, con người phải biết cống hiến cho xã hội, vừa phải biết hưởng thụ cuộc sống. Hưởng thụ ở đây chỉ là những sở thích nghiệp dư, tri thức hiểu biết rộng hơn một chút, càng có nhiều sở thích nghiệp dư càng dễ cân bằng tâm lý. Người thầy thuốc không chỉ “khám bệnh” mà còn “khám bệnh nhân”. Có hiểu biết trạng thái tâm lý, tính cách khác nhau của từng bệnh nhân thì mới điều chỉnh được tâm lý của họ, giải quyết được những vấn đề của họ.
Con người có tâm thái tốt thì mọi vật trên đời đều trở nên rất tốt đẹp. Nếu đang buồn bực, tâm lý khó chịu thì dù có non xanh nước biếc cũng không sao thưởng thức được, dù có cho ăn cao lương mỹ vị cũng không sao nuốt nổi. Tâm trạng nôn nao, cả đêm trằn trọc không ngủ được, chỉ thấy toàn ác mộng thì cho dù có giường đẹp cũng chẳng giá trị gì. Cho nên cần phải giữ tâm thái của mình cho chính trực, vui cái người ta gọi là ba cái khoái lạc: “trợ nhân vị lạc, tri túc thường lạc, tự đắc kỳ lạc”. Trong quá trình giúp đỡ người, tịnh hoá linh hồn, thăng hoa nhân cách làm người là khoái lạc nhân sinh lớn nhất. Các ông chủ có nhiều tiền không nên ăn chơi bừa bãi, dễ bị AIDS, chết nhanh không có thuốc chữa, mà nên làm từ thiện, đóng góp cho các công trình nhân tạo, tặng cho các người nghèo. Có người nói: “Tôi không có tiền, làm sao giúp được ai ?”. Tôi bảo rằng: “Đừng nghĩ như vậy, sẽ tức chết đi đấy. Người ta có nhiều tiền hơn nhưng mà rủi ro lại lớn hơn, địa vị họ cao hơn nhưng áp lực lại nặng hơn, một vấn đề bao giờ cũng có hai mặt, vì vậy tri túc thường lạc”. Còn “tự đắc kỳ lạc” là thế nào? Đó là lúc rủi ro cũng cần vui vẻ. Lúc rủi ro thì còn vui nỗi gì ? Vâng, nhân sinh là phong thủy luân lưu di chuyển, trên đời này trăng có khi tròn khi khuyết, người có lúc hợp lúc tan, lúc thế này, lúc thế khác, không ai luôn được may mắn, cũng không ai luôn bị rủi ro. Bây giờ gặp rủi ro nghĩa là quang minh đang ở trước mặt, vì thế bạn nên tự đắc kỳ lạc. Vui buồn tựa vào nhau cùng tồn tại, khổ nạn là người thầy của cuộc sống, cho nên mỗi người nên giữ được tình cảm vui mãi mãi.
Nói tóm lại, sức khỏe là cái quý giá nhất đối với chúng ta. Sức khỏe không chỉ dựa vào kỷ thuật cao, thuốc tốt. Thầy thuốc tốt nhất là bản thân, thuốc tốt nhất là thời gian, tình cảm tốt nhất là bình tĩnh, tập luyện tốt nhất là đi bộ. Câu “thầy thuốc tốt nhất là bản thân” không phải do tôi nói ra mà đó là lời của một danh y thời cổ Hy Lạp : “Bản năng của bệnh nhân là thầy thuốc cuả bệnh nhân, thầy thuốc là người giúp đỡ bản năng”. Thuốc tốt nhất là thời gian. Tại sao ? Thời gian phát hiện càng sớm điều trị càng sớm càng tốt. Phát hiện và chữa trị sớm thì vừa đỡ mất nhiều tiền vừa chóng khỏi bệnh, phát hiện và chữa trị chậm thì nhiều khi còn nguy hiểm đến tính mạng nữa. Ăn uống hợp lý, vận động thích hợp, không hút thuốc, hạn chế uống rượu, giữ tâm lý cân bằng thì cơ thể béo cũng gầy, cholesteron nhiều cũng ít, đó là cách phòng bệnh tốt nhất.
Có thể tổng kết về sức khỏe trong bốn câu sau :
Một trung tâm:  Sức khỏe là trung tâm (vì không có sức khỏe thì bạn chẳng làm được việc gì).
Hai một chút: hồ đồ một chút và thoải mái một chút. Mao Chủ Tịch đã dùng hai câu thơ cổ để đánh giá rất cao Diêp Kiếm Anh: “Gia Cát nhất sinh duy cẩn thận. Lỗ Đoan đại sự bất hồ đồ”. Có người mách vơí Hoàng Đế rằng tể tướng Lỗ Đoan rất hồ đồ. Hoàng đế nói: “Ông ấy không có hồ đồ chỉ có ngươi mới hồ đồ mà thôi. Tể tướng Lỗ Đoan việc nhỏ thì hồ đồ nhưng việc lớn thì rất sáng suốt”. Đó là biểu hiện của người rất thông minh. Việc nhỏ cứ tẩn mẩn cả ngày tính toán như lông gà vỏ tỏi, những người như thế là người ngu đần. Cho nên hồ đồ một chút, độ lượng khoan dung, thoải mái một chút, phong cách cao, nhìn xa thấy rộng, người như thế ở đâu làm việc gì cũng tốt.
Ba tác phong:  :giúp người, biết đủ, vui vẻ
- Trợ nhân vị lạc, (giúp người)
- Tri túc thường lạc, (biết đủ)
- Tự đắc kỳ lạc,  (vui vẻ).
 Bốn tốt nhất
- Thầy thuốc tốt nhất là bản thân
- Phương thuốc tốt nhất là thời gian
- Tình cảm tốt nhất là bình tĩnh
- Vận động tốt nhất là đi bộ

  Bốn chú ý
- Ăn uống hợp lý
- Vận động thích hợp
-  Bỏ thuốc lá, giảm rượu
-  Cân bằng tâm lý:
Thực hiện những điều trên thì chúng ta chẳng cần phải uống thuốc gì mà có thể sống khỏe mạnh tám chín mươi, một trăm tuổi. Điều ấy không phải chỉ là giấc mơ.
Cuối cùng, tôi xin rút ra  bốn  câu rất đơn giản :
Thiên thiên tam tiếu dung nhan tiêu
Thất bát phần bão nhân bất lão
Tương thích mạc vấn lưu xuân thuật
Đạm bạc ninh tịnh bỉ dược hảo
Tạm dịch như sau :
Ngày cười ba lần dung nhan đẹp
Bảy tám phần no người không già
Thoải mái vô tư làm xuân đẹp
Thanh đạm tịnh yên hơn thuốc a!
Chỉ cần làm theo phương thức sống như vậy thì bệnh tật sẽ rất ít, chúng ta có thể sống mạnh khỏe đến 120 tuổi, cá nhân, gia đình và xã hội đều hạnh phúc. Hy vọng mọi người đều sống khỏe mạnh đến tám chín mươi, một trăm tuổi hay hơn nữa để cống hiến cho sự phục hưng của Tổ quốc.
   
GIỚI THIỆU SƠ LƯỢC VỀ GIÁO SƯ CHIÊU HỒNG QUANG
 Giáo sư Chiêu Hồng Quang sinh năm 1939 ở Phúc Kiến.
-1961: Tốt nghiệp Học Viện Y khoa thứ  nhất Thượng Hải.
-1970: Phối hợp với giáo sư Hoa La Canh chế tạo thuốc “Hạ huyết áp Bắc Kinh 0 số” và 3 lần nhận được bằng khen về thành quả nghiên cứu khoa học.
-1980: Tham gia “kiểm định sự nguy hại của bệnh tim mạch ở Trung Quốc và xu thế phát triển cuả nó”.
-1981-1983: Được cục cao giáo cử đi nghiên cứu 2 năm về y tế dự phòng và lâm sàng; chủ nhiệm khoa nội tim – cao huyết áp – tim mạch và bệnh người cao tuổi.
-1984: Tham gia “điều tra 50 vạn người Trung Quốc hút thuốc lá”; “nghiên cứu cơ bản và tác dụng lâm sàng việc giảm mỡ cuả yến mạch” và nhận được 8 bằng khen cuả bộ Y Tế và Sở Y Tế Bắc Kinh.
-1990-1991: Tham gia “bệnh cao huyết áp toàn quốc” và “xu hướng kiểm định động thái lưu hành cuả bệnh tim”, “nghiên cứu về chất lượng đời sống và hạnh phúc của người cao tuổi”.
-1978-1992: Viện Phó Viện An Trinh Bắc Kinh; uỷ viên Hội Tim Mạch và Hội Y Học Trung Hoa nhiệm kì 2, 3, 4; uỷ viên Ban Biên Tập tạp chí Tim Mạch cuả hội Y Học Trung Quốc nhiệm kì 3, 4.
-1993: Được chọn để ghi tên vào Trung Tâm Guiness tên các danh nhân Quốc Tế cuả Anh và Mỹ.
Giáo sư Chiêu Hồng Quang  hiện nay là Phó chủ nhiệm Uỷ viên tư vấn chuyên gia tim mạch Bộ Y Tế bảo vệ sức khoẻ cán bộ; nghiên cứu viên, giáo sư, chủ nhiệm khoa nội người cao tuổi bệnh viện An Trinh Bắc Kinh.tham gia chủ biên “Thực dụng cao huyết áp học”, “nghiên cứu yến mạch giảm mỡ”, “phòng trị bệnh cao huyết áp”,… Giáo sư đã công bố hơn 70 báo cáo khoa học. Gần đây, giáo sư viết rất nhiều về chuyên đề phổ biến khoa học và hợp tác với hội Y Học Trung Quốc, Sở Y Tế Bắc Kinh biên soạn 12 tập về điều trị bệnh về cao huyết áp trên truyền hình. Giáo sư Chiêu Hồng Quang nhận được hai huy chương cuả Bộ Y Tế và một  huy chương cuả Sở Y Tế Bắc Kinh.

LỜI NGƯỜI DỊCH
 
Vũ Thị Tâm và Võ Thị Cúc Hoa là cựu sinh viên Trường Đại Học Thủy Sản Thượng Hải Trung Quốc đã  về dự lễ kỷ niệm 90 năm ngày thành lập trường. Sau cuộc tiếp xúc, trao đổi với Ban Giám Hiệu và các thầy cô giáo cũ (đều là các giáo sư nay đã về hưu), chúng tôi được tặng rất nhiều tài liệu quý, trong đó có bài nói chuyện của giáo sư Chiêu Hồng Quang với các đại biểu người cao tuổi Thượng Hải. Nhận thấy tài liệu này rất hay, rất bổ ích đối với người cao tuổi và cộng đồng, chúng tôi dịch toàn văn (chỉ lược bớt một số câu chữ không cần thiết) kính biếu trung tâm tư vấn và chăm sóc người cao tuổi thành phố Hồ Chí Minh để phổ biến đến các thành viên của trung tâm. Chúc các cô bác cao tuổi sống vui, sống khoẻ và sống đến tuôỉ 100.
Người dịch:
Vũ Thị Tâm – Võ Thị Cúc Hoa
Hoàng Kim sưu tầm và post bài theo bản chép của PGS.TS. Phan Thanh Kiếm

Không có nhận xét nào: