Thứ Ba, 5 tháng 3, 2013

Trần Đại Bổng thơ hay còn mãi



DẠY VÀ HỌC. Trần Đại Bổng là nhà thơ Quảng Ninh sinh năm 1939 ở Mỹ Lộc-Nam Định, mất ngày 4 tháng 3 năm 2013 (23 tháng Giêng Quý Tỵ) tại nhà riêng ở số nhà 151, Phường Cao Thắng-TP Hạ Long tỉnh Quảng Ninh, hưởng thọ 75 tuổi. Ông nguyên là kỹ sư cầu đường (Đại học Bách khoa -1963), Chủ tịch CLB Thơ Việt Nam tại Quảng Ninh. Tác phẩm đã xuất bản: Thơ Hải học đường 1996, Các tuyển thơ Quảng Ninh 1989, 1999, 2003, Cửa gió thơ in chung Hội vă hóa nghệ thuật Quảng Ninh 2004, Thơ viết cho mình , Nhà Xuất bản Lao Động 200, Phù Vân Nhà Xuất bản Văn học 2010. Những bài thơ hay của Trần Đại Bổng như Thi sĩ, Tự bạch, Đi chơi trên Trường Thành chắc chắn sẽ còn nhiều thế hệ đọc lại ...

THI SĨ

Trần Đại Bổng

Tóc còn xanh
nhưng thơ anh già dặn
Mình bạc đầu
thi pháp vẫn còn non
Anh tuyển thủ quốc gia trong đội bóng tròn
Tôi chân đất trong sân ban xí nghiệp
Thơ cần anh
nhưng không thể thiếu tôi
Mâu thuẫn ư?
Luật đời là thế đấy
Không có gió thổi tài năng bùng cháy
Làm gì còn thơ
để toàn có thơ hay?
Từ bao giờ cho đến ngày hôm nay
Những: Nguyễn Trãi, Nguyễn Du,
Hồ xuân Hương, Tú Xương, Nguyễn Khuyến…
Đến Tản Đà, Nguyễn Bính, Trần Đăng Khoa…
Những thi nhân đích thực tài hoa
Điểm danh sách
trên tay chưa hết đốt
Làm thơ…
tôi hiểu cái khó việc làm thơ
Cảm nhận được thơ hay đâu phải dễ
Phải ba trăm năm…
Nguyễn Du bảo thế
Nay ta khóc thay chín suối Nguyễn cười
Thi sĩ thương ta chưa thể hiểu người
Nấm mộ Nghi Xuân vẫn “rầu rầu ngọn cỏ”
Người vẫn cùng thập lọai chúng sinh vi hành đây đó
Tìm phương hóa kiếp cho Kiều
Thiên tài thơ ca hiếm hoi lắm hỡi em yêu
Đừng nhạo báng lúc thơ anh còn vụng dại
Để xuất hiện một nhà thơ vĩ đại
Bốn ngàn năm ta mới có một người
Hơn hai trăm năm Nguyễn đã qua đời
Ngàn thi sĩ sinh ra
chết đi
còn những gì để lại?
Một tập thơ khá
một bài thơ hay
đã là may mắn!
Nhiều tuổi tên một chữ cũng không còn
Những danh tướng: Trần Hưng Đạo, Quang Trung
tên tuổi không mòn
Chình vì vạn chiến binh hy sinh không ai thấy
Chúng ta phải đâu vì lẽ ấy
Bàn nhau gác bút bỏ làm thơ
Con người như máy hết mộng mơ
Nhân loại ngẩn ngơ cho rôbôt tiếm quyền
Làm văn chương không tính toán bạc tiền
Cứ sống thực cứ mộng mơ và cứ viết
Chẳng có được bài thơ hay sau lúc chết
Thì nhân gian thi sĩ vẫn trường tồn!

TỰ BẠCH

Trần Đại Bổng

Có ai yêu vợ đến già
Như mình thằng ngốc hay là thằng ngu?!
Thảnh thơi trong kiếp ngục tù
Nhàn tênh cuộc sống vô tư suốt đời.
Kinh bang tế thế xong rồi
Chỉ còn lũ bạn rong chơi đỡ buồn
Đến khi cái xác không hồn
Ngả vào ngực vợ ngủ luôn một lèo!

ĐI CHƠI TRÊN TRƯỜNG THÀNH

Trần Đại Bổng

Ta không là hảo hán
Vẫn đến chơi Trường Thành
Nàng Mạnh Khương hờn oán
Nước mắt mờ trời xanh.
Tàn rụng một đế vương
Trường Thành thì còn mãi
Ta muốn tìm lời giải
Công-tội một con người?
Trường Thành vĩ đại ơi
Người đời ai cũng biết
Nhưng bao người đã chết
Hồn có còn thiên thu?...


(Theo: GIÓ ĐỒNG QUÊ)

Trở về trang chính
Hoàng Kim
Ngọc phương Nam
Dạy và học
Cây Lương thực
Học mỗi ngày
Danh nhân Việt

Không có nhận xét nào: